词典春芜
春芜
词语解释
春芜[ chūn wú ]
⒈ 浓碧的春草。香草名。旧题汉·郭宪《洞冥记》卷一:“﹝波祗国﹞献神精香艸,亦名荃靡,一名春芜。一根百条,其间如竹节柔软,其皮如丝可为布。”
引证解释
⒈ 浓碧的春草。
引唐 刘长卿 《登迁仁楼酬子婿李穆》诗:“春芜生 楚国,古树过 隋 朝。”
唐 皎然 《山居示灵彻上人》诗:“晴明路出山初暖,行踏春芜看茗归。”
宋 曾极 《金陵百咏·胭脂井》:“寒泉玉甃没春芜,石染臙脂润不枯。”
⒉ 香草名。
引旧题 汉 郭宪 《洞冥记》卷一:“﹝ 波祗国 ﹞献神精香艸,亦名荃靡,一名春芜。一根百条,其间如竹节柔软,其皮如丝可为布。”
相关词语
- chūn wū春乌
- mǎn liǎn chūn fēng满脸春风
- yǒu jiǎo yáng chūn有脚阳春
- fǎng chūn访春
- qīng chūn kè青春客
- yù hóng chūn玉红春
- mǎ ěr chūn fēng马耳春风
- cán chūn残春
- páng chūn旁春
- xiǎo chéng zhī chūn小城之春
- yóu chūn tú游春图
- là yǐ chūn蜡蚁春
- yān chūn烟春
- huáng chūn míng黄春明
- chǐ yá chūn sè齿牙春色
- chūn cán chōu sī春蚕抽丝
- chūn liú春骝
- lòu xiè chūn guāng漏洩春光
- chūn qiū kē春秋科
- xiàn chūn线春
- lán tíng chūn兰亭春
- qū mǐ chūn曲米春
- zhe shǒu shēng chūn着手生春
- mǎn miàn hán chūn满面含春
- hóng chūn红春
- zhāng chūn qiáo张春桥
- mǎ xiǎo chūn马晓春
- qiū yuè chūn huā秋月春花
- chàng chūn diào唱春调
- cháng chún bù lǎo长春不老