词典聪听
聪听
词语解释
聪听[ cōng tīng ]
⒈ 明于听取;明于辨察。
⒉ 特指君主的听闻。
引证解释
⒈ 明于听取;明于辨察。
引《书·酒诰》:“聪听祖考之彝训,越小大德,小子惟一。”
汉 扬雄 《法言·吾子》:“或问苍蝇红紫,曰:‘明视’;问 郑 卫 之似,曰;‘聪听。’”
唐 张说 《<唐昭容上官氏文集>序》:“敏识聪听,探微镜理。”
章炳麟 《<新方言>序》:“诸州国殊言詰詘者,虽未尽憭,儻得模略,足以聪听知原,后生不可待也。”
⒉ 特指君主的听闻。
引清 陈康祺 《燕下乡脞录》卷十六:“而当时主眷之隆,已駸駸以重臣相待。盖 闽 中作令之政声,早达聪听也。”
相关词语
- qīng ěr ér tīng倾耳而听
- tīng tiān wěi mìng听天委命
- cōng míng ruì zhī聪明睿知
- wèn tīng问听
- xùn tīng讯听
- tīng yǔn听允
- kuī tīng窥听
- piān tīng piān yán偏听偏言
- yán tīng jì yòng言听计用
- shí tīng时听
- chá tīng察听
- qiū tīng秋听
- bù tīng shǒu不听手
- móu tīng jì xíng谋听计行
- gé bì tīng huà隔壁听话
- cōng zhé聪哲
- chén tīng宸听
- sǒng dòng tīng wén耸动听闻
- tīng cháo jī听朝鸡
- zhù tīng qì助听器
- yǐn tīng隐听
- cōng míng zhì huì聪明智慧
- shù shǒu tīng mìng束手听命
- dào tīng道听
- mí huò shì tīng迷惑视听
- cōng míng zhì huì聪明智能
- chuí lián tīng jué垂帘听决
- rèn tīng任听
- tīng shuō tīng dào听说听道
- shōu shì fǎn tīng收视返听