词典村妓
村妓
词语解释
村妓[ cūn jì ]
⒈ 粗鄙之妓。
引证解释
⒈ 粗鄙之妓。
引唐 白居易 《酬思黯相公见过弊居戏赠》诗:“家醖不敢惜,待君来即开。村妓不辞出,恐君囅然咍。”
宋 王君玉 《杂纂续·琅璫》:“村妓唱长调--琅璫。”
宋 王君玉 《杂纂续·好笑》:“村妓妆梳--好笑。”
相关词语
- cūn fù村父
- zhāo jūn cūn昭君村
- gān cūn shā干村沙
- cūn qì村气
- cūn gōng村公
- bù dàng cūn不当村
- tóng jué jì铜爵妓
- cūn lǎo zǐ村老子
- cūn shǐ村史
- cūn qū村区
- cūn qí村旗
- cūn yú村愚
- cūn juàn村卷
- zhuǎn tuǎn xún cūn转疃寻村
- chū cūn樗村
- sī huā jì司花妓
- xià hóu jì yī夏侯妓衣
- cūn sī村厮
- cūn wù nǚ村务女
- méi huā cūn梅花村
- jīn gǔ jì金谷妓
- cūn jiā村家
- méi yuán cūn梅园村
- cūn xìn村信
- cūn xì村戏
- cūn shēng pō sǎng村声泼嗓
- yáng cūn bīn杨村彬
- cūn pú村仆
- cūn chǎng村场
- cūn niǎo村鸟