词典党棍
党棍
词语解释
党棍[ dǎng gùn ]
⒈ 指国民党内在某一地方或某一单位依仗权势作威作福的头目。
英an evil KMT chieftain of a local districtor unit;
引证解释
⒈ 犹党羽。
引清 叶梦珠 《阅世编·科举五》:“始以苞苴公行而激变通省士子,继以党棍寃民而惊骇各行罢市,诚近来未有之奇变也。”
⒉ 旧时指国民党内在某一地方或某一单位为非作歹的头目。
引郭沫若 《请看今日之蒋介石》:“主使的人一定是 段锡朋、周利生 等等背叛民众的党棍和走狗。”
刘波泳 《秦川儿女》第四五章:“这人穿了一套笔挺的制服,全然是个官僚、党棍模样。”
国语辞典
党棍[ dǎng gùn ]
⒈ 地方上结党成群,倚仗权势、作恶多端的恶棍。
例如:「这一带党棍横行,目无法纪,人民苦不堪言。」
相关词语
- yóu zuǐ guāng gùn游嘴光棍
- dǎng zhèng党证
- yíng sī zhí dǎng营私植党
- yí dǎng遗党
- dǎng nán党难
- guǎ dǎng寡党
- chóu dǎng雠党
- dùn dǎng顿党
- pú dǎng仆党
- hàn dǎng悍党
- huā gùn wǔ花棍舞
- yǐn dǎng引党
- yǐ dǎng jǔ guān以党举官
- dǎng yuē党约
- niè dǎng孽党
- dǎng jiàn党见
- dǎng zéi党贼
- gǒu dǎng hú péng狗党狐朋
- jiāo dǎng交党
- dǎng yì党义
- tú dǎng徒党
- guì dǎng贵党
- chí dāo zhí gùn持刀执棍
- bāng dǎng邦党
- shàng dǎng zhàn yì上党战役
- shǔ dǎng鼠党
- dǎng rén bēi党人碑
- mǎ láng dǎng马郞党
- huáng sāng gùn黄桑棍
- hū qún jié dǎng呼群结党