词典啖食
啖食
词语解释
啖食[ dàn shí ]
⒈ 吃;吞食。
引证解释
⒈ 吃;吞食。
引唐 李白 《古风》之一:“龙虎相啖食,兵戈逮狂 秦。”
明 李贽 《兵食论》:“民之初生,若禽兽然……且又无爪牙以供搏噬,无羽毛以资翰蔽,其不为禽兽啖食者鲜矣。”
国语辞典
啖食[ dàn shí ]
⒈ 吃东西。
引《薛仁贵征辽事略》:「仁贵谢恩食之,如饿虎啖食,未如此猛,不遗一粒之饭也。」
相关词语
- dì shí帝食
- hóu fú yù shí侯服玉食
- shí bò食檗
- shí zū yī shuì食租衣税
- shǐ shí gài yī豕食丐衣
- zú shí族食
- hú shí觳食
- shí zǎo yuē食枣约
- yǒu jī shí pǐn有机食品
- xì ér bù shí系而不食
- bì yī dān shí弊衣箪食
- rì gàn bù shí日旰不食
- lín shí fèi zhù临食废箸
- chuò shí tǔ bǔ啜食吐哺
- shí bù zhōng wèi食不终味
- zuò shí shān kōng坐食山空
- wèi shí餧食
- sì guān lìng食官令
- jī bù xiá shí饥不暇食
- rì zè wàng shí日昃忘食
- lì shí cū cān粝食粗餐
- shí àn fāng zhàng食案方丈
- shí lì食利
- pù bèi shí qín曝背食芹
- yǐn shí fāng饮食方
- hú jiāng dān shí壶浆箪食
- shí yáng qián食羊钱
- shí shǒu食手
- zhāo chèn mù shí朝趁暮食
- yī fēng shí bǎo衣丰食饱