词典倒翻
倒翻
词语解释
倒翻[ dǎo fān ]
⒈ 打翻;跌倒。
引证解释
⒈ 打翻;跌倒。
引茅盾 《子夜》十六:“周仲伟 一肚子的如意算盘统统倒翻了。”
例如:在沙滩上戏闹的孩子互相推推搡搡,一个个都倒翻在地。
⒉ 倒转来腾空飞去。
引唐 杜甫 《王兵马使二角鹰》诗:“角鹰倒翻壮士臂,将军玉帐轩翠气。”
⒊ 颠倒,翻转。
引清 李渔 《奈何天·密筹》:“反把 夫差 做妾, 西施 唤爷,倒翻 越国 平 吴 辙,听奇捷。”
相关词语
- dǎo hǎi yí shān倒海移山
- wú diān dǎo无颠倒
- jiāng fān hǎi dǎo江翻海倒
- bái hēi diān dǎo白黑颠倒
- dǎo nà倒纳
- dǎo sǐ倒死
- dǎo liè jiàng倒儠匠
- pái shān dǎo xiá排山倒峡
- dǎo shī倒失
- dǎo dú倒读
- dǎo chú倒除
- méi diān méi dǎo没颠没倒
- dǎo bīng倒兵
- huí dǎo回倒
- shān gōng dǎo zǎi山公倒载
- dào chí tài ē倒持泰阿
- gēn dǒu fān跟斗翻
- méi zhāng dào zhì没张倒置
- dào xuán zhī wēi倒悬之危
- dǎo chí shǒu bǎn倒持手板
- dǎo dà lái倒大来
- pén qīng wèng dǎo盆倾瓮倒
- dào guò ér倒过儿
- dǎo biē qì倒憋气
- fān cháng jiǎo dù翻肠搅肚
- fān zhāo翻招
- dǎo guān luò pèi倒冠落佩
- dì fù tiān fān地覆天翻
- jiāng fān hǎi jiǎo江翻海搅
- fān jú翻局