词典登丰
登丰
词语解释
登丰[ dēng fēng ]
⒈ 丰收。
引证解释
⒈ 丰收。
引宋 赵偕 《题引子龙》诗:“四时膏泽及时降,大有五穀年登丰。”
《宋史·乐志十二》:“惟穀之神,函育无穷……神之来享,祈于登丰。”
相关词语
- fēng máo丰楙
- fǎn xíng liǎng dēng反行两登
- fēng é丰额
- dēng bá登拔
- fēng xī丰熙
- dēng gāo shuǐ登高水
- fēng yín丰淫
- dēng shū登枢
- fēng suǒ丰索
- hàn dēng翰登
- lóng duàn zhī dēng龙断之登
- fēng wū zhī jiā丰屋蔀家
- fēng nián bǔ bài丰年补败
- dēng tú登涂
- fēng nián ruì丰年瑞
- fēng tiáo丰条
- gāo bù kě dēng高不可登
- yī fēng shí bǎo衣丰食饱
- fēng gōng hòu lì丰功厚利
- dēng xū登虚
- xí fēng lǚ hòu席丰履厚
- fēng xiù丰秀
- fēng zhǐ丰祉
- dēng gāo qù tī登高去梯
- shè shuǐ dēng shān涉水登山
- liè dēng躐登
- fēng guī丰规
- fēng gōng mào liè丰功懋烈
- dēng zhóu登轴
- dēng yuán登缘