词典登谷
登谷
词语解释
登谷[ dēng gǔ ]
⒈ 收割成熟的谷物。
引证解释
⒈ 收割成熟的谷物。
引《礼记·月令》:“﹝孟秋之月﹞农乃登穀,天子尝新,先荐寝庙。”
郑玄 注:“黍稷之属於是始孰。”
《宋史·乐志七》:“彍弩射牲,筑场登穀。”
相关词语
- qī qiū yǐn gǔ栖丘饮谷
- fǎn xíng liǎng dēng反行两登
- líng qiān gǔ biàn陵迁谷变
- jiàn gǔ见谷
- dēng bá登拔
- dēng gāo shuǐ登高水
- gǔ fù cán mǔ谷父蚕母
- dēng shū登枢
- gǔ cè谷策
- hàn dēng翰登
- gǔ gé谷阁
- sēng qí gǔ僧祇谷
- lóng duàn zhī dēng龙断之登
- qióng xiǎng kōng gǔ跫响空谷
- àn gǔ zhī biàn岸谷之变
- tī shān zhàn gǔ梯山栈谷
- gǔ bài谷稗
- dēng tú登涂
- gāo bù kě dēng高不可登
- yī gǔ bù shēng一谷不升
- qiān qiáo chū gǔ迁乔出谷
- gǔ biàn谷变
- gǔ kǒu gōng gēng谷口躬耕
- dēng xū登虚
- quǎn gǔ畎谷
- dēng gāo qù tī登高去梯
- shè shuǐ dēng shān涉水登山
- shí gǔ实谷
- liè dēng躐登
- jīn gǔ lǎo金谷老