词典登阶
登阶
词语解释
登阶[ dēng jiē ]
⒈ 登上台阶。
⒉ 犹进身。
引证解释
⒈ 登上台阶。
引唐 李华 《含元殿赋》:“降輦登阶,微闻玉声。”
⒉ 犹进身。
引《楚辞·刘向<九叹·思古>》:“蒯聵 登於清府兮, 咎繇 弃而在壄。盖见兹以永叹兮,欲登阶而狐疑。”
王逸 注:“言己见君亲爱恶人,斥逐忠良,诚欲进身登阶,竭尽谋虑,意中狐疑,恐遇患害也。”
相关词语
- hù jiē jūn zǐ护阶君子
- fǎn xíng liǎng dēng反行两登
- luán jiē鸾阶
- dēng bá登拔
- dēng gāo shuǐ登高水
- dēng shū登枢
- hàn dēng翰登
- lóng duàn zhī dēng龙断之登
- jiē zī阶资
- jiē yíng阶迎
- tī róng jiē lù梯荣阶禄
- jī jiē积阶
- dēng tú登涂
- gāo bù kě dēng高不可登
- jiē fēng阶封
- máo shì tǔ jiē茅室土阶
- dēng xū登虚
- dēng gāo qù tī登高去梯
- shè shuǐ dēng shān涉水登山
- jiē gé阶阁
- rì zhuǎn qiān jiē日转千阶
- liè dēng躐登
- dēng zhóu登轴
- dēng yuán登缘
- dēng lì登历
- dēng guàn què lóu登鹳雀楼
- chāo jiē yuè cì超阶越次
- dēng tán登坛
- fā dēng发登
- dēng chóng登崇