词典登庙
登庙
词语解释
登庙[ dēng miào ]
⒈ 登上庙堂;立庙受祭。
引证解释
⒈ 登上庙堂;立庙受祭。
引《淮南子·缪称训》:“故 管子 文锦也,虽丑登庙; 子产 练染也,美而不尊。”
《晋书·锺雅传》:“又礼,祖之昆弟,从祖父也。 景皇帝 自以功德为 世宗,不以伯祖而登庙,亦宜除伯祖之文。”
相关词语
- fǎn xíng liǎng dēng反行两登
- xiān shén miào祆神庙
- dēng bá登拔
- dēng gāo shuǐ登高水
- dēng shū登枢
- hàn dēng翰登
- shén mó miào suàn神谟庙筭
- lóng duàn zhī dēng龙断之登
- wài bā miào外八庙
- miào páo庙庖
- miào lüè庙略
- dēng tú登涂
- gāo bù kě dēng高不可登
- sài miào赛庙
- dēng xū登虚
- dēng gāo qù tī登高去梯
- shè shuǐ dēng shān涉水登山
- liè dēng躐登
- dēng zhóu登轴
- dēng yuán登缘
- kān miào龛庙
- dēng lì登历
- huǒ shāo xiān miào火烧祆庙
- dēng guàn què lóu登鹳雀楼
- zǔ mí miào祖祢庙
- miào táng bēi庙堂碑
- dēng tán登坛
- pí chǎng miào皮场庙
- fā dēng发登
- miào sì庙祀