词典登祇
登祇
词语解释
登祇[ dēng qí ]
⒈ 登山之神。
引证解释
⒈ 登山之神。
引《文选·任昉<百辟劝进今上笺>》:“明公据鞍輟哭,厉三军之志,独居淹涕,激义士之心,故能使 海若 登祇,罄图效祉。”
李善 注引《管子》:“登山之神,有 俞儿 者,长尺,人物具焉,霸王之君兴,登山之神见。”
相关词语
- qí lín祇林
- fǎn xíng liǎng dēng反行两登
- dēng bá登拔
- dēng gāo shuǐ登高水
- dēng shū登枢
- hàn dēng翰登
- sēng qí gǔ僧祇谷
- lóng duàn zhī dēng龙断之登
- dēng tú登涂
- gāo bù kě dēng高不可登
- shuǐ qí水祇
- dēng xū登虚
- xiān shén qí先神祇
- dēng gāo qù tī登高去梯
- shè shuǐ dēng shān涉水登山
- liè dēng躐登
- dēng zhóu登轴
- dēng yuán登缘
- dēng lì登历
- dēng guàn què lóu登鹳雀楼
- dēng tán登坛
- sēng qí sù僧祇粟
- fā dēng发登
- dēng chóng登崇
- dēng shí登实
- dēng de登得
- mèng bó dēng chē孟博登车
- qiū dēng秋登
- bù dēng dà yǎ不登大雅
- dēng shàn登善