词典登升
登升
词语解释
登升[ dēng shēng ]
⒈ 成仙。
引证解释
⒈ 成仙。
引南朝 梁 陶弘景 《真诰·运象二》:“生而好仙,应得度世者五人,登升者三人。”
相关词语
- fǎn xíng liǎng dēng反行两登
- dēng bá登拔
- dēng gāo shuǐ登高水
- shēng xī tiān升西天
- dēng shū登枢
- hàn dēng翰登
- lóng duàn zhī dēng龙断之登
- shēng xù升叙
- róng rǔ shēng chén荣辱升沉
- dēng tú登涂
- gē shēng jié哥升节
- gāo bù kě dēng高不可登
- yī gǔ bù shēng一谷不升
- shēng yīn升荫
- dēng xū登虚
- shēng yù升驭
- dēng gāo qù tī登高去梯
- shè shuǐ dēng shān涉水登山
- shēng méi升没
- liè dēng躐登
- dēng zhóu登轴
- dēng yuán登缘
- dēng lì登历
- dēng guàn què lóu登鹳雀楼
- shēng zhù升翥
- dēng tán登坛
- shēng shǎng升赏
- guān shēng关升
- fā dēng发登
- shēng chú升除