词典典常
典常
词语解释
典常[ diǎn cháng ]
⒈ 常道,常法。
引证解释
⒈ 常道,常法。
引《易·繫辞下》:“初率其辞而揆其方,既有典常;苟非其人,道不虚行。”
韩康伯 注:“能循其辞以度其义,原其初,以要其终,则唯变所适,是其常典也。”
《书·周官》:“其尔典常作之师,无以利口乱厥官。”
唐 元稹 《弹奏剑南东川节度使状》:“固合抚绥黎庶,上副天心,蠲减征徭,内荣乡里,而乃横徵暴赋,不奉典常,擅破人家,自丰私室。”
郭沫若 《祭昆明四烈士》诗:“全民奋起,共树典常。魂其有灵,来格来饗!”
国语辞典
典常[ diǎn cháng ]
⒈ 常法、常规。
引《书经·微子之命》:「率由典常,以蕃王室。」
《史记·卷二三·礼书》:「乃以太初之元改正朔,易服色,封太山,定宗庙百官之仪,以为典常,垂之于后云。」
相关词语
- dǎo cháng xí gù蹈常习故
- cóng róng yǒu cháng从容有常
- měng zhì cháng zài猛志常在
- cháng dòu常梪
- diǎn qiē典切
- diǎn xùn典训
- gǔ diǎn wǔ dǎo古典舞蹈
- cháng jiān bīng常坚冰
- cháng wéi常违
- chū cháng diào出常调
- cháng zé常则
- cháng xiàn常宪
- shùn cháng顺常
- diǎn zhèng典证
- cháng yè常业
- mò zhàng xún cháng墨丈寻常
- cháng yòng duì shù常用对数
- diǎn lǐ典理
- cháng jú常局
- diǎn cuàn典爨
- jiě diǎn解典
- chū hé jīng diǎn出何经典
- yuán cháng wú圆常无
- cháng jiǎn常检
- cháng xiāo常销
- cháng yīn常音
- xíng diǎn刑典
- shū cháng殊常
- cháng xù常序
- diǎn bó典博