词典颠队
颠队
词语解释
颠队[ diān duì ]
⒈ 跌落。
引证解释
⒈ 跌落。
引《后汉书·朱穆传》:“﹝ 朱穆 ﹞鋭意讲诵,或时思至不自知亡失衣冠,颠队阬岸。”
相关词语
- diān zǔ颠阻
- wú diān dǎo无颠倒
- bái hēi diān dǎo白黑颠倒
- sù duì肃队
- jué sǐ duì决死队
- duì shuài队帅
- zhè zhī duì柘枝队
- méi diān méi dǎo没颠没倒
- diān yá颠崕
- diān jiǔ颠酒
- diān xuàn颠眴
- diān xūn颠窨
- cǎi lián duì采莲队
- xuān chuán duì宣传队
- diān suàn颠算
- tuán yún duì团云队
- diān wěi颠委
- jī diān隮颠
- diān pú liú lí颠仆流离
- chéng qún zuò duì成群作队
- wén gōng duì文工队
- qīng duì清队
- běn duì本队
- dǐng diān顶颠
- diān tóu bō nǎo颠头播脑
- biàn diān tiē辨颠帖
- fēng duì风队
- bàn chī bù diān半痴不颠
- diān dǎo shì fēi颠倒是非
- huá diān lǎo zǐ华颠老子