词典典干
典干
词语解释
典干[ diǎn gàn ]
⒈ 主管。
引证解释
⒈ 主管。
引《后汉书·何敞传》:“伏见大将军 宪,始遭大忧,公卿比奏,欲令典干国事。”
李贤 注:“干,主也。”
相关词语
- gàn duān kūn ní干端坤倪
- kǒu xuè wèi gān口血未干
- chōng gàn充干
- diǎn qiē典切
- diǎn xùn典训
- gān cūn shā干村沙
- gǔ diǎn wǔ dǎo古典舞蹈
- gān chéng zhī jì干城之寄
- diǎn zhèng典证
- gān tū干突
- gān yí干仪
- diǎn lǐ典理
- gān dòu fǔ干豆腐
- gān yì干役
- diǎn cuàn典爨
- jiě diǎn解典
- chū hé jīng diǎn出何经典
- zhēn gàn贞干
- sī gàn zhī mèng斯干之梦
- biān gàn边干
- huáng gān hēi shòu黄干黑瘦
- gān zhèng干证
- xíng diǎn刑典
- gān míng干名
- gān shǎng干赏
- jiāng gàn疆干
- zhì gàn质干
- gān chéng zhī jiàng干城之将
- diǎn bó典博
- gān jiào mǔ干酵母