词典殿庭
殿庭
词语解释
殿庭[ diàn tíng ]
⒈ 宫殿阶前平地。
⒉ 朝廷。
引证解释
⒈ 宫殿阶前平地。
引《三国志·吴志·吴范刘惇等传论》“舍彼而取此也” 裴松之 注引 晋 葛洪 《神仙传》:“﹝仙人 介象 ﹞乃令人於殿庭中作方埳,汲水满之。”
唐 刘禹锡 《和令狐相公初归京国赋诗言怀》:“殿庭捧日彯缨入,阁道看山曳履回。”
唐 封演 《封氏闻见记·端悫》:“宋璟 为广府都督……在马竟不与 思勗 交一言。 思勗 以将军贵倖殿庭,因诉 元宗,元宗 嗟嘆良久,即拜刑部尚书。”
⒉ 朝廷。
引明 朱明镐 《甲申悲愤诗》:“铜马连群压帝畿,百官犹是殿庭非。”
相关词语
- fēi diàn飞殿
- bì diàn sǔn shàn避殿损膳
- jiǔ jiān dà diàn九间大殿
- jì diàn记殿
- lù diàn路殿
- dà yǒu jìng tíng大有迳庭
- liáng diàn凉殿
- shí hǔ diàn石虎殿
- guǎng tíng dà zhòng广庭大众
- diàn bāng殿邦
- qióng diàn琼殿
- chūn tíng xuān shì椿庭萱室
- tíng huì庭会
- bù sǐ tíng不死庭
- tōng guāng diàn通光殿
- gé diàn阁殿
- hé tíng河庭
- diàn hǔ殿虎
- lí diàn离殿
- chán tíng禅庭
- rào diàn léi遶殿雷
- shén yù diàn神御殿
- xíng shì fǎ tíng刑事法庭
- fēng yuè mén tíng风月门庭
- qū diàn驱殿
- lǔ tíng虏庭
- tíng hé庭合
- diàn jiǎo nǚ殿脚女
- kè diàn课殿
- mán tíng蛮庭