词典掉磬
掉磬
词语解释
掉磬[ diào qìng ]
⒈ 亦作“掉罄”。
⒉ 急躁厌烦;争论。
引证解释
⒈ 亦作“掉罄”。急躁厌烦;争论。
引《礼记·内则》“舅姑若使介妇,毋敢敌耦於冢妇” 汉 郑玄 注:“虽有勤劳,不敢掉磬。”
陆德明 释文:“《隐义》云:齐 人以相绞訐为掉磬。 崔 云:北海 人谓相激事为掉磬也。”
孔颖达 疏:“庾氏 云:齐 人谓之差訐。”
《新唐书·权万纪传》:“万纪 与侍御史 李仁发 既以言得进,颇掉罄自肆,众情懔懔。”
清 龚自珍 《投包慎伯》诗:“乾隆 狂客发此议,君復掉罄今公卿。”
郭沫若 《读<随园诗话>札记·脉望与牡丹》:“袁枚 因晚年始得子,每以无子自傲。其实正如他所说:‘有子无子何须掉磬?’(掉磬是争论之意。)”
相关词语
- diào dàng掉荡
- zhū xián yù qìng朱弦玉磬
- qìng xiāng磬襄
- qìng chóng磬虫
- shǒu qìng zǐ手磬子
- míng qìng鸣磬
- huā mǎ diào zuǐ花马掉嘴
- qìng qí suǒ yǒu磬其所有
- qìng bǐ nán shū磬笔难书
- diào shū yǔ掉书语
- diào bì bù gù掉臂不顾
- diào zhǎn zǐ掉盏子
- mù qìng暮磬
- qìng cuò磬错
- diào tóu shǔ cuàn掉头鼠窜
- qìng jìng磬浄
- shì rú xuán qìng室如悬磬
- diào shū náng掉书囊
- diào wō掉窝
- diào qìng掉罄
- xuán qìng县磬
- tī qìng踢磬
- dà qìng大磬
- sēng qìng僧磬
- diào yǎn zǐ掉罨子
- zì qìng自磬
- yuán qìng圆磬
- xiān qìng仙磬
- mò dà bù diào末大不掉
- wǎn qìng晩磬