词典丁辰
丁辰
词语解释
丁辰[ dīng chén ]
⒈ 适逢其时。
引证解释
⒈ 适逢其时。
引《后汉书·班固传》:“逢吉丁辰,景命也。”
李贤 注:“丁,当也。辰,时也。景,大也。逢休吉之代,当封禪之时,此为天子之大命也。”
相关词语
- dīng xiāng zhú丁香竹
- dīng niáng zǐ丁娘子
- shí èr chén shǔ十二辰属
- dīng qiáng丁强
- nóng dīng农丁
- bù shí yī dīng不识一丁
- shēng chén bā zì生辰八字
- dīng zì lián丁字帘
- lěng jí dīng冷急丁
- liáo dōng dīng辽东丁
- dīng hài丁害
- táng dīng shuì塘丁税
- shén dīng神丁
- jiàn chén yuè建辰月
- kè dīng客丁
- jiāo dīng骄丁
- jí dīng及丁
- shèng féi dīng shòu盛肥丁瘦
- shēn chén mǎo yǒu参辰卯酉
- pín dīng贫丁
- dīng xī lín丁西林
- bào dīng报丁
- bái dīng xiāng白丁香
- biān dīng边丁
- qiū dīng秋丁
- huǒ chén火辰
- guàn chén贯辰
- qí dīng畦丁
- mào chén贸辰
- dīng shé丁折