词典丁东
丁东
词语解释
丁东[ dīng dōng ]
⒈ 象声词。瘪塌貌。
引证解释
⒈ 象声词。
引唐 温庭筠 《织锦词》:“丁东细漏侵琼瑟,影转高梧月初出。”
《老残游记》第十回:“铃声已止,箜篌丁东断续,与角声相和,如狂风吹沙,屋瓦欲震。”
郭沫若 《丁东草》:“我思慕着丁东--可是并不是那环佩的丁东,铁马的丁东,而是清冽的泉水滴下深邃的井里的那种丁东。”
⒉ 瘪塌貌。
引清 褚人穫 《坚瓠补集·嘲齆鼻》:“虽是五官毕具,可怜鼻不通风。印堂底下瘪丁东,五味馨香难哄。”
国语辞典
丁东[ dīng dōng ]
⒈ 状声词。形容佩玉撞击声或风铃声等。唐·韩偓〈雨后月中堂闲坐〉诗:「夜久忽闻铃索动,玉堂西畔响丁东。」也作「丁冬」、「叮冬」、「叮咚」。
引《老残游记·第一〇回》:「铃声已止,箜篌丁东断续,与角声相和。」
相关词语
- dōng shān jī东山屐
- dīng xiāng zhú丁香竹
- dīng niáng zǐ丁娘子
- dōng fēng hán东风寒
- dīng qiáng丁强
- dōng fāng xué shì东方学士
- dōng cáng xī duǒ东藏西躲
- dōng fēng huà yǔ东风化雨
- dōng duǒ xī táo东躲西逃
- dōng yáng xī dàng东扬西荡
- dōng táng mèng东堂梦
- dōng mén yǎn东门眼
- dōng jiā kǒng zǐ东家孔子
- dōng lāo xī mō东捞西摸
- dōng gāo jì东皋计
- dōng chí xī jī东驰西击
- nóng dīng农丁
- bù shí yī dīng不识一丁
- dōng gōng cāng东宫仓
- ēn dōng恩东
- dīng zì lián丁字帘
- lěng jí dīng冷急丁
- liáo dōng dīng辽东丁
- dīng hài丁害
- dōng suǒ东索
- lā dōng bǔ xī拉东补西
- táng dīng shuì塘丁税
- shén dīng神丁
- dōng chuáng kè东床客
- dōng chí xī zhuàng东驰西撞