词典丁令
丁令
词语解释
丁令[ dīng líng ]
⒈ 同“丁零”。
⒉ “丁令威”的省称。
⒊ 指鹤。
引证解释
⒈ 同“丁零”。参见“丁零”、“丁灵”。
引《尚书大传》卷三:“北方之极,自 丁令 北至积雪之野,帝 顓頊 神玄冥司之。”
《汉书·匈奴传上》:“其明年, 丁令 比三岁入盗 匈奴,杀略人民数千,驱马畜去。”
⒉ “丁令威”的省称。
引唐 李赤 《灵墟山》诗:“丁令 辞世人,拂衣向仙路。”
⒊ 指鹤。参见“丁令威”。
引宋 李纲 《雷庙读丁晋公所作碑》诗:“只应 寇老 曾迁此,作记何缘 丁令 来。”
清 吴伟业 《鲞鹤》诗:“丁令 归来寄素书,羽毛零落待何如。”
相关词语
- dīng xiāng zhú丁香竹
- chuán líng zhōng传令钟
- dīng niáng zǐ丁娘子
- shū lìng淑令
- màn lìng慢令
- dīng qiáng丁强
- nì lìng逆令
- lìng rén qǐ jìng令人起敬
- nóng dīng农丁
- bù shí yī dīng不识一丁
- lìng qǔ令曲
- dīng zì lián丁字帘
- lěng jí dīng冷急丁
- liáo dōng dīng辽东丁
- dīng hài丁害
- táng dīng shuì塘丁税
- sì guān lìng食官令
- zǒng sī lìng总司令
- shén dīng神丁
- lìng sì令似
- tóu zǐ lìng骰子令
- lìng rén mò cè令人莫测
- lìng cī令疵
- kè dīng客丁
- jiāo dīng骄丁
- jí dīng及丁
- shèng féi dīng shòu盛肥丁瘦
- qǐ lìng起令
- pín dīng贫丁
- lìng cǎo令草