词典丁期
丁期
词语解释
丁期[ dīng qī ]
⒈ 正当其时。
引证解释
⒈ 正当其时。
引汉 蔡邕 《上始加元服与群臣上寿表》:“伏惟陛下,应天淑灵,丁期中兴。”
相关词语
- qǐ qī乞期
- chuán rǎn qī传染期
- dīng xiāng zhú丁香竹
- dīng niáng zǐ丁娘子
- shí zhāi qī十斋期
- yā qī押期
- dīng qiáng丁强
- yǎn yuē xīn qī眼约心期
- guō jí dài qī郭伋待期
- nóng dīng农丁
- bù shí yī dīng不识一丁
- dīng zì lián丁字帘
- lěng jí dīng冷急丁
- liáo dōng dīng辽东丁
- dīng hài丁害
- táng dīng shuì塘丁税
- shén dīng神丁
- jì rì zhǐ qī计日指期
- wéi qī bù yuǎn为期不远
- kè dīng客丁
- jiāo dīng骄丁
- jí dīng及丁
- shèng féi dīng shòu盛肥丁瘦
- cháng qī dǎ suàn长期打算
- pín dīng贫丁
- dīng xī lín丁西林
- bào dīng报丁
- bái dīng xiāng白丁香
- yuè guāng qī月光期
- biān dīng边丁