词典丁身
丁身
词语解释
丁身[ dīng shēn ]
⒈ 指丁口。
引证解释
⒈ 指丁口。
引清 黄宗羲 《明夷待访录·田制三》:“相沿至 宋,未尝减庸、调於租内,而復敛丁身钱米。”
《文献通考·户口二》:“初, 湖、广、闽、浙 因伪国旧制,岁敛丁身钱米,所谓丁口之赋。”
相关词语
- jǐn shēn ér紧身儿
- dīng xiāng zhú丁香竹
- luǒ shēn倮身
- biǎn shēn贬身
- dīng niáng zǐ丁娘子
- shēn bù yù shí身不遇时
- jié shēn zì shǒu洁身自守
- yī nǐng shēn一拧身
- ān shēn lè yè安身乐业
- shēn shǒu yì dì身首异地
- dīng qiáng丁强
- shēn mào身貌
- nóng dīng农丁
- qīng shēn xùn yì轻身殉义
- tuì shēn退身
- bù shí yī dīng不识一丁
- yí shēn遗身
- děng shēn tú等身图
- dīng zì lián丁字帘
- lěng jí dīng冷急丁
- liáo dōng dīng辽东丁
- dīng hài丁害
- shēn tǐng身挺
- táng dīng shuì塘丁税
- shén dīng神丁
- chū shēn jiā mín出身加民
- yè shēn业身
- fěn shēn huī gǔ粉身灰骨
- shēn jìng tǐ yǒu身镜体牖
- shì shēn饰身