词典丁真永草
丁真永草
词语解释
丁真永草[ dīng zhēn yǒng cǎo ]
⒈ 南朝梁丁觇善隶书,南朝陈智永善草书,当时人称“丁真永草”。《太平广记》卷二〇七引唐张怀瓘《书断》:“智永章草及草书入妙……丁觇亦善隶书,时人云:丁真永草。”唐张彦远《法书要录》引《书断》作“丁真楷草”。后用为赞人书法之辞。
引证解释
⒈ 南朝 梁 丁觇 善隶书, 南朝 陈 智永 善草书,当时人称“丁 真 永 草”。 唐 张彦远 《法书要录》引《书断》作“丁 真楷草”。后用为赞人书法之辞。
引《太平广记》卷二〇七引 唐 张怀瓘 《书断》:“智永 章草及草书入妙…… 丁覘 亦善隶书,时人云:丁 真 永 草。”
相关词语
- qióng cǎo琼草
- dīng xiāng zhú丁香竹
- dǐng zhēn xù má顶真续麻
- xuē cǎo chú gēn削草除根
- cǎo zhuó草酌
- jiě xià cǎo解夏草
- guǎ cǎo寡草
- dīng niáng zǐ丁娘子
- dīng qiáng丁强
- yáo xiāng cǎo遥香草
- cǎo diàn zǐ草垫子
- fēng chí cǎo mǐ风驰草靡
- nóng dīng农丁
- bù shí yī dīng不识一丁
- zhēn qīn jiǔ真钦酒
- jiā zhēn lín tuó迦真邻陀
- dīng zì lián丁字帘
- lěng jí dīng冷急丁
- liáo dōng dīng辽东丁
- dīng hài丁害
- táng dīng shuì塘丁税
- shén dīng神丁
- yàn zhēn验真
- fēng xiàng cǎo yǎn风向草偃
- yì jué cǎo益决草
- jié lǜ cǎo劫律草
- xián huā yě cǎo闲花野草
- cǎo dòu kòu草豆蔻
- qiū cǎo rén qíng秋草人情
- zhēn niáng mù真娘墓