词典东鲁
东鲁
词语解释
东鲁[ dōng lǔ ]
⒈ 原指春秋鲁国。后以指鲁地(相当今山东省)。
⒉ 指孔子。孔子为春秋鲁人,故称。
引证解释
⒈ 原指 春秋 鲁国。后以指 鲁 地(相当今 山东省 )。
引《文选·孔稚珪<北山移文>》:“世有 周子,雋俗之士,既文且博,亦玄亦史。然而学遁 东鲁,习隐 南郭。”
李善 注引《庄子》:“鲁 君闻 颜闔 得道人也,使人以币先焉…… 颜闔 对曰:‘恐听谬而遗使者罪,不若审之。’使者反审之,復来求之,则不得矣。”
唐 李白 《赠武十七谔》诗:“爱子隔 东鲁,空悲断肠猿。”
清 陈康祺 《郎潜纪闻》卷七:“二公表章经籍,篤古崇儒,至求淑相攸,必属之 东鲁 圣人之裔,诚不愧儒雅风流矣。”
黎元洪 《檄山东文》:“东鲁 开化最早,文明独先。”
⒉ 指 孔子。孔子 为 春秋 鲁 人,故称。
引《陈书·周弘正传》:“东鲁 絶编之思, 西伯 幽忧之作。”
相关词语
- dōng shān jī东山屐
- lǔ yáng huí rì鲁阳回日
- dōng fēng hán东风寒
- lǔ lián tái鲁连台
- dōng fāng xué shì东方学士
- dōng cáng xī duǒ东藏西躲
- dōng fēng huà yǔ东风化雨
- dōng duǒ xī táo东躲西逃
- dōng yáng xī dàng东扬西荡
- dōng táng mèng东堂梦
- dōng mén yǎn东门眼
- dōng jiā kǒng zǐ东家孔子
- dōng lāo xī mō东捞西摸
- dōng gāo jì东皋计
- dōng chí xī jī东驰西击
- lǔ lián jiàn鲁连箭
- dōng gōng cāng东宫仓
- ēn dōng恩东
- jí liú gǔ lǔ急留古鲁
- lǔ yáng huī gē鲁阳麾戈
- liáo dōng dīng辽东丁
- dōng suǒ东索
- lā dōng bǔ xī拉东补西
- dōng chuáng kè东床客
- dōng chí xī zhuàng东驰西撞
- dōng duǒ xī pǎo东躲西跑
- gǔ lǔ lǔ骨鲁鲁
- lǔ bān chǐ鲁般尺
- hé dōng sān qiè河东三箧
- lǔ rén huí rì鲁人回日