词典东陆
东陆
词语解释
东陆[ dōng lù ]
⒈ 古代指太阳运行于东方七宿的区域。
⒉ 泛指东方。
引证解释
⒈ 古代指太阳运行于东方七宿的区域。
引《太平御览》卷十八引《易通统图》:“日,春行东方青道曰东陆。”
《后汉书·律历志下》:“冬夏之间,则有春有秋。是故日行北陆谓之冬,西陆谓之春,南陆谓之夏,东陆谓之秋。”
王先谦 集解引 惠栋 曰:“此以列宿东西南北言也。”
按,应作:“西陆谓之秋……东陆谓之春。”
唐 李峤 《日》诗:“东陆苍龙驾,南郊赤羽驰。”
⒉ 泛指东方。
引明 刘基 《春日行》诗:“白日出东陆,垂光曜中天。”
相关词语
- dōng shān jī东山屐
- fó shuāng lù佛双陆
- dōng fēng hán东风寒
- lù bó陆博
- shuǐ lù zá chén水陆杂陈
- dōng fāng xué shì东方学士
- dōng cáng xī duǒ东藏西躲
- dōng fēng huà yǔ东风化雨
- dōng duǒ xī táo东躲西逃
- dōng yáng xī dàng东扬西荡
- dōng táng mèng东堂梦
- dōng mén yǎn东门眼
- dōng jiā kǒng zǐ东家孔子
- dōng lāo xī mō东捞西摸
- dōng gāo jì东皋计
- dōng chí xī jī东驰西击
- lù shū陆输
- dōng gōng cāng东宫仓
- ēn dōng恩东
- liáo dōng dīng辽东丁
- dōng suǒ东索
- lù zhóu陆轴
- lā dōng bǔ xī拉东补西
- dōng chuáng kè东床客
- dōng chí xī zhuàng东驰西撞
- dōng duǒ xī pǎo东躲西跑
- lù tú陆涂
- hé dōng sān qiè河东三箧
- lù wán wú rén陆玩无人
- liáo dōng huá biǎo辽东华表