词典东使
东使
词语解释
东使[ dōng shǐ ]
⒈ 谓出使东行。
⒉ 唐代管理马政的监牧使之一。
引证解释
⒈ 谓出使东行。
引唐 白居易 《有小白马飞驭多时奉使东行至稠桑驿溘然而毙题二十韵》:“北归还共到,东使亦相随。”
⒉ 唐 代管理马政的监牧使之一。
引《新唐书·兵志》:“仪凤 中,以太僕少卿 李思文 检校 陇右 诸牧监使,监牧有使自是始……又立四使:南使十五,西使十六,北使七,东使九。”
相关词语
- dōng shān jī东山屐
- yì shǐ méi huā驿使梅花
- yūn yūn shǐ氲氲使
- dōng fēng hán东风寒
- kàn fēng shǐ fān看风使帆
- shǐ jiǔ mà zuò使酒骂座
- wū tái shǐ jūn乌台使君
- guān shǐ fù rén官使妇人
- sàn shǐ散使
- dōng fāng xué shì东方学士
- àn lǐ shǐ jìn暗里使劲
- dōng cáng xī duǒ东藏西躲
- dōng fēng huà yǔ东风化雨
- dōng duǒ xī táo东躲西逃
- dōng yáng xī dàng东扬西荡
- dōng táng mèng东堂梦
- qīng dào shǐ清道使
- dōng mén yǎn东门眼
- dōng jiā kǒng zǐ东家孔子
- yùn shǐ运使
- dōng lāo xī mō东捞西摸
- dōng gāo jì东皋计
- dōng chí xī jī东驰西击
- dōng gōng cāng东宫仓
- ēn dōng恩东
- shǐ xián rèn néng使贤任能
- liáo dōng dīng辽东丁
- kuáng fù shǐ狂副使
- dōng suǒ东索
- lā dōng bǔ xī拉东补西