词典东突厥
东突厥
词语解释
东突厥[ dōng tū jué ]
⒈ 古国名。北魏时建立的突厥政权,于隋开皇时分裂为东突厥、西突厥二国。东突厥地在我国北方,亦称北突厥。唐天宝三年为回纥所灭。参阅《新唐书·突厥传》。
引证解释
⒈ 古国名。 北魏 时建立的 突厥 政权,于 隋 开皇 时分裂为 东突厥、西突厥 二国。 东突厥 地在我国北方,亦称 北突厥。唐 天宝 三年为 回纥 所灭。参阅《新唐书·突厥传》。
相关词语
- dōng shān jī东山屐
- dōng fēng hán东风寒
- áo tū鏖突
- kuáng tū狂突
- dōng fāng xué shì东方学士
- dōng cáng xī duǒ东藏西躲
- dōng fēng huà yǔ东风化雨
- dōng duǒ xī táo东躲西逃
- dōng yáng xī dàng东扬西荡
- dōng táng mèng东堂梦
- dōng mén yǎn东门眼
- dōng jiā kǒng zǐ东家孔子
- dōng lāo xī mō东捞西摸
- dōng gāo jì东皋计
- dōng chí xī jī东驰西击
- líng tū陵突
- dōng gōng cāng东宫仓
- ēn dōng恩东
- gān tū干突
- dǐ tū底突
- dì tū地突
- liáo dōng dīng辽东丁
- dōng suǒ东索
- lā dōng bǔ xī拉东补西
- dōng chuáng kè东床客
- dōng chí xī zhuàng东驰西撞
- dōng duǒ xī pǎo东躲西跑
- chuī xū tū yǎn吹须突眼
- hé dōng sān qiè河东三箧
- gǔ tū tū古突突