词典东曦
东曦
词语解释
东曦[ dōng xī ]
⒈ 古代传说中的日神东君,借指太阳。
例东曦既驾,僵卧长愁。——《聊斋志异·促织》》
英the sun;
引证解释
⒈ 初升的太阳。
引唐 冯翊 《桂苑丛谈·崔张自称侠》:“及期不至,五鼓絶声,东曦既驾,杳无踪跡。”
清 蒲松龄 《聊斋志异·喷水》:“东曦既上,家人毕集。叩门不应,方骇。”
相关词语
- dōng shān jī东山屐
- dōng fēng hán东风寒
- dōng fāng xué shì东方学士
- dōng cáng xī duǒ东藏西躲
- dōng fēng huà yǔ东风化雨
- dōng duǒ xī táo东躲西逃
- dōng yáng xī dàng东扬西荡
- dōng táng mèng东堂梦
- dōng mén yǎn东门眼
- dōng jiā kǒng zǐ东家孔子
- dōng lāo xī mō东捞西摸
- dōng gāo jì东皋计
- dōng chí xī jī东驰西击
- dōng gōng cāng东宫仓
- ēn dōng恩东
- liáo dōng dīng辽东丁
- dōng suǒ东索
- lā dōng bǔ xī拉东补西
- dōng chuáng kè东床客
- dōng chí xī zhuàng东驰西撞
- dōng duǒ xī pǎo东躲西跑
- hé dōng sān qiè河东三箧
- liáo dōng huá biǎo辽东华表
- dōng běi yì zhì东北易帜
- dōng nán bàn bì东南半壁
- dōng líng xī luò东零西落
- dōng zhè sān huáng东浙三黄
- dōng shū东枢
- dōng tán xī shuō东谈西说
- dōng tǔ jiǔ zǔ东土九祖