词典断碑
断碑
词语解释
断碑[ duàn bēi ]
⒈ 断裂残缺的石碑。
引证解释
⒈ 断裂残缺的石碑。
引宋 黄庭坚 《病起荆江亭即事》诗之五:“杨綰 当朝天下喜,断碑零落卧秋风。”
元 傅若金 《韩淮阴庙》诗:“高帝 旌旗俱寂寞,断碑零落后人看。”
清 方文 《富池晚泊》诗:“断碑零落荒草间,欲考其详罕知者。”
郁达夫 《钓台的春昼》:“嘱托了他以煮饭烧菜的杂务,我和船家就从断碑乱石中间爬上了 钓台。”
相关词语
- duàn lòu断漏
- duàn zhǐ yú mò断纸馀墨
- lín jī néng duàn临机能断
- huà dù sì bēi化度寺碑
- duàn fù断覆
- yì duàn ēn jué义断恩絶
- lóng duàn zhī dēng龙断之登
- róu nuò guǎ duàn柔懦寡断
- gē ēn duàn yì割恩断义
- duàn zhǒng断种
- xī ān bēi lín西安碑林
- bēi xiàng碑像
- mó yá bēi磨崖碑
- duàn tuán断剸
- biàn duàn辩断
- ēn duàn yì jué恩断意绝
- líng guī duàn bì零圭断璧
- dé bēi德碑
- wēi duàn威断
- duàn gěng断绠
- tóng xīn duàn jīn同心断金
- duàn xiù zhī chǒng断袖之宠
- duàn jīn lǚ断金侣
- duàn tú断屠
- sì duàn肆断
- duàn gǎng jué huáng断港绝潢
- chū sǐ duàn wáng出死断亡
- fēn táo duàn xiù分桃断袖
- duàn huǐ断毁
- dāng jī guì duàn当机贵断