词典断雁
断雁
词语解释
断雁[ duàn yàn ]
⒈ 亦作“断雁”。
⒉ 失群的雁;孤雁。
引证解释
⒈ 亦作“断鴈”。失群的雁;孤雁。
引隋 薛道衡 《出塞》诗之二:“寒夜哀笛曲,霜天断鴈声。”
唐 方干 《别从兄郜》诗:“已呼断雁归行里,全胜枯鳞在辙中。”
明 文徵明 《才伯过访》诗:“归心闻断鴈,衰髩逼残年。”
闻一多 《红烛·红豆诗之十九》:“我是只惊弓的断雁,我的嘴要叫着你,又要衔着芦苇,保障着我的生命。”
相关词语
- duàn lòu断漏
- duàn zhǐ yú mò断纸馀墨
- yīng ná yàn zhuō鹰拿雁捉
- lín jī néng duàn临机能断
- duàn fù断覆
- yì duàn ēn jué义断恩絶
- lóng duàn zhī dēng龙断之登
- róu nuò guǎ duàn柔懦寡断
- gē ēn duàn yì割恩断义
- duàn zhǒng断种
- duàn tuán断剸
- biàn duàn辩断
- ēn duàn yì jué恩断意绝
- líng guī duàn bì零圭断璧
- wēi duàn威断
- duàn gěng断绠
- tóng xīn duàn jīn同心断金
- duàn xiù zhī chǒng断袖之宠
- duàn jīn lǚ断金侣
- duàn tú断屠
- sì duàn肆断
- duàn gǎng jué huáng断港绝潢
- chū sǐ duàn wáng出死断亡
- fēn táo duàn xiù分桃断袖
- duàn huǐ断毁
- dāng jī guì duàn当机贵断
- duàn dù断度
- xiǎo yàn tǎ小雁塔
- duàn gé断隔
- guī duàn归断