词典敦丘
敦丘
词语解释
敦丘[ dūn qiū ]
⒈ 一层之丘。
引证解释
⒈ 一层之丘。
引《尔雅·释丘》:“丘,一成为敦丘。”
郭璞 注:“成,犹重也。 《周礼》曰:‘为坛三成。’今 江 东呼地高堆者为敦。”
相关词语
- qī qiū yǐn gǔ栖丘饮谷
- jīng qiū xún hè经丘寻壑
- èr qiū二丘
- dūn zhōng敦忠
- qiū tíng丘亭
- shāng qiū shì商丘市
- qiū bǎn丘坂
- qiū míng zhī jí丘明之疾
- qiū kū丘窟
- hán qiū寒丘
- qiū hè jīng wèi丘壑泾渭
- shàn hè zhuān qiū擅壑专丘
- qiū yǐn丘螾
- guī zhèng shǒu qiū归正首丘
- dūn kè敦课
- dūn mò guǎ yán敦默寡言
- dūn yuàn敦愿
- qiū rǎng丘壤
- cáo qiū shēng曹丘生
- qiū jǐn丘锦
- dūn hù敦护
- mó dūn磨敦
- mó dūn摩敦
- jīng qiū京丘
- dūn shì lì sú敦世厉俗
- shǒu qiū zhī niàn首丘之念
- dūn hǎo敦好
- qiū cè丘侧
- gōng ruò qiū shān功若丘山
- dūn kǔn敦悃
