词典二房东
二房东
词语解释
二房东[ èr fáng dōng ]
⒈ 租来房屋并转租牟利的房主。
英sublessor (of a room or house);
引证解释
⒈ 指把租来的房屋转租给他人而从中谋利的人。
引邹韬奋 《萍踪寄语》二七:“这个屋子她租了二十年,房屋依然,而前后判若两个世界。她还得做二房东以勉强维持自己的生活。”
老舍 《四世同堂》三七:“二房东虽然不是什么官衔,可是房客是 日本 人,这个威风可就不少。”
国语辞典
二房东[ èr fáng dōng ]
⒈ 包租他人的房屋而又分租给人从中取利的人。
相关词语
- èr shí yī jīng二十一经
- dōng shān jī东山屐
- fáng líng房灵
- èr bà二霸
- èr qiū二丘
- èr liú dà guà二流大挂
- chǐ èr yuān jiā尺二寃家
- dōng fēng hán东风寒
- èr sān qí jié二三其节
- shí èr hé十二和
- sān hǎo èr qiè三好二怯
- èr shí èr shǐ二十二史
- bù èr wèi不二味
- shí èr shí màn十二时慢
- zhān sī fáng蛅蟖房
- shí èr chén shǔ十二辰属
- nán táng èr líng南唐二陵
- dōng fāng xué shì东方学士
- biàn fáng便房
- dōng cáng xī duǒ东藏西躲
- dōng fēng huà yǔ东风化雨
- dōng duǒ xī táo东躲西逃
- gōng shì fáng公事房
- èr qí二齐
- dōng yáng xī dàng东扬西荡
- dōng táng mèng东堂梦
- yán bù èr jià言不二价
- dōng mén yǎn东门眼
- dōng jiā kǒng zǐ东家孔子
- dōng lāo xī mō东捞西摸