词典发红
发红
词语解释
发红[ fā hóng ]
⒈ 变为粉红。
英pinken; turn red;
⒉ 引起发红的动作或过程。
英rubefaction;
⒊ 由于发红药引起的发红。
相关词语
- qīng shān yī fà青山一发
- xióng fā雄发
- fèn fā偾发
- hóng tīng红鞓
- xián wú xū fā弦无虚发
- guān fā关发
- fā fèn zì xióng发愤自雄
- fā guān发官
- yún yǒng biāo fā云涌飙发
- chú hóng zhuō lǜ除红捉緑
- lù cǎn hóng xiāo緑惨红销
- fā yǐn zhāi fú发隐摘伏
- mù fā暮发
- fā cè jué kē发策决科
- fā móu发谋
- hóng gāng红釭
- shā fā jīn沙发巾
- máo fà jiē shù毛发皆竖
- zhí fā chuān guàn植发穿冠
- fā miǎo发杪
- fā guāng qī发光漆
- hóng qí pǔ红旗谱
- liǎng yǎn fā hēi两眼发黑
- pǐn hóng píng lǜ品红评緑
- lù bìn hóng yán緑鬓红颜
- zhuān yòng fā piào专用发票
- yù hóng chūn玉红春
- fā hàn发憾
- yì lùn yīng fā议论英发
- hóng yán àn lǎo红颜暗老