词典放罢
放罢
词语解释
放罢[ fàng bà ]
⒈ 罢官。
引证解释
⒈ 罢官。
引《续资治通鉴·宋孝宗乾道二年》:“帝曰:‘ 李道 輒恃戚里,敢尔妄作,可与放罢。’”
相关词语
- bà lǎo罢老
- xiū niú fàng mǎ休牛放马
- fàng cháo放朝
- zhuō guǐ fàng guǐ捉鬼放鬼
- suǒ fàng索放
- bà xián罢闲
- zhī fàng支放
- fàng nián xué放年学
- liáng fàng量放
- fàng zé放责
- qǐn bà寝罢
- fàng bì放臂
- shě fàng舍放
- fàng pì yín chǐ放辟淫侈
- gān bà甘罢
- fàng làng wú jī放浪无羁
- quán lì xià fàng权力下放
- fàng dàn fēng liú放诞风流
- bà xiè罢谢
- fàng xiè放绁
- fàng ní放麑
- sù fàng素放
- bà shěng罢省
- juān bà蠲罢
- fàng jì放迹
- bà yì罢议
- xiě fàng写放
- qiū fàng秋放
- fàng huǒ shāo shēn放火烧身
- fàng gào放告