词典放船
放船
词语解释
放船[ fàng chuán ]
⒈ 开船,行船。
引证解释
⒈ 开船,行船。
引南朝 宋 刘义庆 《世说新语·尤悔》:“小人引船,或迟或速,或停或待,又放船纵横,撞人触岸。”
唐 杜甫 《陪诸贵公子丈八沟携妓纳凉晚际遇雨》诗:“落日放船好,轻风生浪迟。”
国语辞典
放船[ fàng chuán ]
⒈ 放开船缆,使船航行。
引南朝宋·刘义庆《世说新语·尤悔》:「谢太傅于东船行,小人引船,或迟或速,或停或待,又放船从横,撞人触岸。」
《土风录·卷六·放船》:「解缆开船曰放船。」
相关词语
- xiū niú fàng mǎ休牛放马
- fàng cháo放朝
- zhuō guǐ fàng guǐ捉鬼放鬼
- suǒ fàng索放
- dōu chuán都船
- jǔ chuán jī举船机
- cái chuán裁船
- jīng gōng chuán鲸工船
- zhī fàng支放
- fàng nián xué放年学
- chèn chuán趁船
- shùn shuǐ xíng chuán顺水行船
- liáng fàng量放
- chuán fū qǔ船夫曲
- fàng zé放责
- dào chuán盗船
- fàng bì放臂
- shě fàng舍放
- fān chuán颿船
- fàng pì yín chǐ放辟淫侈
- mù lán chuán木兰船
- fàng làng wú jī放浪无羁
- kàn fēng shǐ chuán看风使船
- shùn chuán顺船
- gòng chuán贡船
- quán lì xià fàng权力下放
- xiào lián chuán孝廉船
- fàng dàn fēng liú放诞风流
- cǎi jīn chuán采金船
- fàng xiè放绁