词典芳翰
芳翰
词语解释
芳翰[ fāng hàn ]
⒈ 对他人翰墨的敬称。
引证解释
⒈ 对他人翰墨的敬称。
引唐玄宗 《登蒲州逍遥楼》诗:“一览遗芳翰,千载肃如神。”
元 陈樵 《长安有狭斜行》:“班姬 輟芳翰,紈扇从风扬。”
相关词语
- fāng lù芳醁
- qīng hàn轻翰
- hàn dēng翰登
- hé hàn翮翰
- lóng hàn fèng chú龙翰凤雏
- rǎn hàn染翰
- rǎn hàn cāo zhǐ染翰操纸
- zǐ fāng zhì紫芳志
- jiān hàn笺翰
- fāng cǎo tiān yá芳草天涯
- yí fāng yú liè遗芳余烈
- sān cùn ruò hàn三寸弱翰
- liú fāng qiān gǔ留芳千古
- cuì hàn翠翰
- chǐ hàn尺翰
- huì hàn诲翰
- qīng hàn zhào青翰棹
- fāng zūn芳樽
- fán hàn繁翰
- chōu hàn抽翰
- mǎ yuē hàn马约翰
- qióng hàn琼翰
- hàn chí翰池
- hàn fán翰蕃
- lái hàn来翰
- zhōu xìn fāng周信芳
- hàn cǎo翰草
- yóu xì hàn mò游戏翰墨
- hàn sù翰素
- qún fāng羣芳
