词典芳缄
芳缄
词语解释
芳缄[ fāng jiān ]
⒈ 对他人书信之敬称。
引证解释
⒈ 对他人书信之敬称。
引唐 刘禹锡 《和令狐相公谢太原李侍中寄蒲桃》:“上相芳缄至,行臺綺席张。”
相关词语
- fāng lù芳醁
- mì jiān密缄
- jiān mì缄密
- zǐ fāng zhì紫芳志
- fāng cǎo tiān yá芳草天涯
- yí fāng yú liè遗芳余烈
- shǒu píng jiān kǒu守瓶缄口
- liú fāng qiān gǔ留芳千古
- fāng zūn芳樽
- kāi jiān开缄
- zhōu xìn fāng周信芳
- ní jiān泥缄
- qún fāng羣芳
- fāng wù芳物
- qiān suì liú fāng千岁流芳
- jiān fēng缄封
- téng jiān jiōng jué滕缄扃鐍
- wàn gǔ liú fāng万古留芳
- shí jiān jīn kuì石缄金匮
- fāng xiān芳鲜
- zǐ fāng xīn紫芳心
- tí jiān题缄
- qiān zài liú fāng千载流芳
- sūn chuán fāng孙传芳
- bì fāng jiǔ碧芳酒
- luán jiān鸾缄
- fāng bì芳苾
- fāng bāo芳苞
- jiān chún缄唇
- fāng zǔ芳俎