词典方面官
方面官
词语解释
方面官[ fāng miàn guān ]
⒈ 古指执掌一方军政职权之官。明清时指地方政府长官,如巡抚、都御史等。
引证解释
⒈ 古指执掌一方军政职权之官。 明 清 时指地方政府长官,如巡抚、都御史等。参阅 明 王琼 《双溪杂记》。参见“方面”。
引明 余继登 《典故纪闻》卷十三:“旧制,天下朝覲官至者,方面官随品级序於京官之次。”
《明史·冯师孔传》:“﹝ 崇禎 十六年﹞举天下贤能方面官, 郑三俊 荐 师孔。”
国语辞典
方面官[ fāng miàn guān ]
⒈ 旧时道台知府皆称为「方面官」。
相关词语
- hàn guān wēi yí汉官威仪
- fú fāng伏方
- shè fāng社方
- bàn miàn bù wàng半面不忘
- zuò fāng biàn做方便
- tóng miàn铜面
- guān zhāi官斋
- qiáo miàn荞面
- hán guān寒官
- mǎn miàn zhēng chén满面征尘
- guān chāo官钞
- pì guān辟官
- miàn zǐ qíng ér面子情儿
- qī fāng shí qí七方十齐
- lún dāng miàn duì轮当面对
- fā guān发官
- fāng jīn cháng páo方巾长袍
- shùn fāng顺方
- shuì wài fāng yuán税外方圆
- xún zhǐ fāng shì寻址方式
- guān yù官狱
- zhǔ gǎo guān主稿官
- guān xù官绪
- guǎ fāng寡方
- guān shǐ fù rén官使妇人
- dān fāng丹方
- xiá fāng jué yù遐方绝域
- fāng xuān方轩
- dōng fāng xué shì东方学士
- guān qīng fǎ zhēng官清法正