词典芳树
芳树
词语解释
芳树[ fāng shù ]
⒈ 泛指佳木;花木。
⒉ 乐府曲名。《汉铙歌》十八曲之一。见《乐府诗集·鼓吹曲辞一·汉铙歌》。
引证解释
⒈ 泛指佳木;花木。
引三国 魏 阮籍 《咏怀》之十三:“芳树垂緑叶,清云自逶迤。”
唐 李白 《送友人入蜀》诗:“芳树笼 秦 栈,春流遶 蜀 城。”
明 余思复 《寒食日游焦山》诗:“郭外参差一径斜,乱烟芳树带樵家。”
⒉ 乐府曲名。 《汉铙歌》十八曲之一。见《乐府诗集·鼓吹曲辞一·汉铙歌》。
国语辞典
芳树[ fāng shù ]
⒈ 花木。
引《文选·阮籍·咏怀诗一七首之一三》:「芳树垂绿叶,清云自逶迤。」
唐·李白〈送友人入蜀〉诗:「芳树笼秦栈,春流遶蜀城。」
相关词语
- shù lèi树类
- fāng lù芳醁
- shù yì树异
- shù tiáo树条
- shù yǎng树养
- xìng shù tán杏树坛
- fá shù xiāo jì伐树削迹
- wén zhāng shù文章树
- shù cǎi树彩
- miàn yōng shù面雍树
- páng bǐ shù鳑魮树
- shù yuán lì dí树元立嫡
- gāo zì biāo shù高自标树
- bá shù sōu gēn拔树搜根
- xiā róu dān shù虾蝚丹树
- là shù蜡树
- zǐ fāng zhì紫芳志
- fāng cǎo tiān yá芳草天涯
- páo shù sōu gēn刨树搜根
- yí fāng yú liè遗芳余烈
- zì shù yī zhì自树一帜
- mǎ líng shū shù马陵书树
- shù chuàn ér树串儿
- shào bó shù召伯树
- fēng shù bēi风树悲
- liú fāng qiān gǔ留芳千古
- tiě shù huā kāi铁树花开
- qí shù yuán祇树园
- xǐ shù铣树
- sī rén shù思人树
