词典芳馔
芳馔
词语解释
芳馔[ fāng zhuàn ]
⒈ 佳肴;精美的食物。
引证解释
⒈ 佳肴;精美的食物。
引唐 杨炯 《登秘书省阁诗》序:“列芳饌,命雕觴,扼腕抵掌,剧谈戏笑。”
相关词语
- fāng lù芳醁
- zǐ fāng zhì紫芳志
- fāng cǎo tiān yá芳草天涯
- yí fāng yú liè遗芳余烈
- shuǐ lù zhī zhuàn水陆之馔
- zhuó jīn zhuàn yù酌金馔玉
- liú fāng qiān gǔ留芳千古
- kè zhuàn客馔
- fāng zūn芳樽
- zhōu xìn fāng周信芳
- lín zhuàn麟馔
- qún fāng羣芳
- fāng wù芳物
- qiān suì liú fāng千岁流芳
- wàn gǔ liú fāng万古留芳
- fāng jiān芳缄
- fāng xiān芳鲜
- zǐ fāng xīn紫芳心
- qiān zài liú fāng千载流芳
- sūn chuán fāng孙传芳
- bì fāng jiǔ碧芳酒
- fāng bì芳苾
- fāng bāo芳苞
- fǎ zhuàn法馔
- gān zhuàn甘馔
- fú zhuàn服馔
- guān zhuàn官馔
- fēng zhuàn丰馔
- fāng zǔ芳俎
- fāng cí芳词