词典逢场
逢场
词语解释
逢场[ féng chǎng ]
⒈ 遇到某场合;到达某场所。
⒉ 遇到有集市。
引证解释
⒈ 遇到某场合;到达某场所。
引宋 杨万里 《上元夜里俗粉米为茧丝书吉语置其中以占一岁之祸福谓之茧卜因戏作长句》:“先生平生笑儿痴,逢场亦復作儿嬉。”
清 江昱 《桂枝香》词:“诗仙写韵吹冰雪,肯逢场,剪红裁碧。”
林学衡 《徐园同镇潮》诗:“开怀渐觉逢场减,负手真成避世喧。”
⒉ 遇到有集市。
引沙汀 《淘金记》十:“刚才还在这里,恐怕到粮食市上去了。逢场天,他要下午才有空啊。”
相关词语
- xuán chǎng玄场
- liù chǎng tōng tóu六场通头
- shè chǎng社场
- chǎng guī场规
- biàn chǎng变场
- chǎng shì场事
- chǎng sī场私
- jiǎng cháng讲场
- yì chǎng议场
- dòu chǎng斗场
- jué chǔ féng shēng絶处逢生
- wù chǎng误场
- lì chǎng bù wěn立场不稳
- shì chǎng tiáo jié市场调节
- diào cháng吊场
- xià chǎng shī下场诗
- pí chǎng miào皮场庙
- xiāng féng hèn wǎn相逢恨晩
- bié chǎng huā别场花
- chū chǎng初场
- shī chǎng诗场
- féng mén zǐ逢门子
- lā chǎng zi拉场子
- xuǎn chǎng选场
- jí cháng棘场
- chéng chǎng城场
- tián chǎng田场
- yuè chǎng月场
- yī jí shì cháng一级市场
- bèi chǎng ér背场儿