词典风狂
风狂
词语解释
风狂[ fēng kuáng ]
⒈ 疯狂,发疯。
引证解释
⒈ 疯狂,发疯。
引唐 段成式 《酉阳杂俎·贝编》:“苏州 贞元 中,有义师状如风狂。”
宋 张齐贤 《洛阳搢绅旧闻记·焦生见亡妻》:“时已十月,崖下水深处,河道弯曲,有筏数十隻,上有人宿止。筏上人见乘驴欲投崖,谓之风狂。”
《醒世恒言·吕洞宾飞剑斩黄龙》:“半是风狂半是癲,随身用提篮背剑,货卖云烟。”
相关词语
- chèn fēng zhuǎn péng趁风转篷
- fēng xiǎn zī jīn风险资金
- rè dú fēng热毒风
- fēng xíng风形
- fēng huǒ xìng风火性
- jí yǔ bào fēng疾雨暴风
- fēng jī diàn hài风激电骇
- sōng fēng shí松风石
- fēng chéng huà xí风成化习
- zhuī fēng mì yǐng追风觅影
- fēng qīng yuè bái风清月白
- lián fēng廉风
- kuáng jī狂击
- kuáng chū狂貙
- dōng fēng hán东风寒
- liè yè fēng裂叶风
- fēng zhāi风榸
- kàn fēng shǐ fān看风使帆
- fēng tōng dào huì风通道会
- fēng gài风概
- kuáng jì狂悸
- dà fēng qǔ大风曲
- kuáng dú狂渎
- kuáng sān zhà sì狂三诈四
- tōng fēng shè bèi通风设备
- kuáng màn狂慢
- kuáng jǔ狂举
- zuò làng xīng fēng作浪兴风
- cóng fēng ér fú从风而服
- kuáng xiá狂侠