词典讽令
讽令
词语解释
讽令[ fěng lìng ]
⒈ 谓婉言劝使。
引证解释
⒈ 谓婉言劝使。
引《旧唐书·僕固怀恩传》:“遵庆 既至, 怀恩 抱其足号泣而诉, 遵庆 因宣圣恩优厚,讽令入朝, 怀恩 许诺。”
宋 吴曾 《能改斋漫录·神仙鬼怪》:“﹝ 曾易之 ﹞知 信州 玉山县,坐法失官。閒居十餘年,执政怜之,讽令至京师。”
相关词语
- chuán líng zhōng传令钟
- shū lìng淑令
- màn lìng慢令
- nì lìng逆令
- lìng rén qǐ jìng令人起敬
- lìng qǔ令曲
- kāi fěng开讽
- sì guān lìng食官令
- zǒng sī lìng总司令
- lìng sì令似
- lǜ fěng律讽
- tóu zǐ lìng骰子令
- lìng rén mò cè令人莫测
- lìng cī令疵
- qǐ lìng起令
- lìng cǎo令草
- qiān lìng迁令
- chái sāng lìng柴桑令
- jìng yán lìng sè静言令色
- chāi zì lìng拆字令
- zhì lìng治令
- lǜ gēng lìng率更令
- nòng lìng弄令
- líng wén jiā yù令闻嘉誉
- bèi líng背令
- gū líng孤令
- shèng lìng圣令
- wáng xiàn lìng王县令
- jiǎng fěng讲讽
- lìng gǔ令鼓