词典丰上
丰上
词语解释
丰上[ fēng shàng ]
⒈ 谓物体的上部或头部宽广或肥大。
⒉ 谓额头宽广。
引证解释
⒈ 谓物体的上部或头部宽广或肥大。
引《吕氏春秋·明理》:“其气有上不属天,下不属地,有丰上杀下,有若水之波,有若山之揖。”
《韩诗外传》卷二:“高墙丰上激下,未必崩也;降雨兴,流潦至,则崩必先矣。”
元 陈樵 《瑇瑁赋》:“庭下有龟,白质而黑章,丰上而折跗,或曰是瑇瑁之属也,作《瑇瑁赋》。”
⒉ 谓额头宽广。
引《淮南子·道应训》:“见一士焉,深目而玄鬢,泪注而鳶肩,丰上而杀下,轩轩然方迎风而舞。”
相关词语
- fēng máo丰楙
- fēng é丰额
- fēng xī丰熙
- yú shàng bīng鱼上冰
- yú shàng gān鱼上竿
- fēng yín丰淫
- fēng suǒ丰索
- shàng zhī huí上之回
- fù shàng赴上
- tóu zhí shàng头直上
- háo shàng豪上
- fēng wū zhī jiā丰屋蔀家
- shàng yuán fū rén上元夫人
- bǐ shàng yíng笔上蝇
- shàng zuǒ上佐
- fēng nián bǔ bài丰年补败
- qiè shàng怯上
- bù shàng bù luò不上不落
- huáng shàng jiā皇上家
- qiáng shàng ní pí墙上泥皮
- qī zhǔ wǎng shàng欺主罔上
- fēng nián ruì丰年瑞
- fēng tiáo丰条
- shàng tíng xíng shǒu上停行首
- wū shàng jiàn líng屋上建瓴
- zuò shàng qín xīn坐上琴心
- yī fēng shí bǎo衣丰食饱
- fēng gōng hòu lì丰功厚利
- sāi shàng qiū塞上秋
- shàng xiàng上项