词典丰豕
丰豕
词语解释
丰豕[ fēng shǐ ]
⒈ 大猪。
引证解释
⒈ 大猪。
引清 孔尚任 《同王武徵等作问菊诗共三十六韵》:“吾家 昌平乡,其风质以朴;晨夕伊谁游,丰豕与麋鹿。”
相关词语
- fēng máo丰楙
- fēng é丰额
- fēng xī丰熙
- shǐ ér fù tú豕而负涂
- fēng yín丰淫
- shǐ shí gài yī豕食丐衣
- fēng suǒ丰索
- liáo shǐ bái辽豕白
- fēng wū zhī jiā丰屋蔀家
- fēng nián bǔ bài丰年补败
- fēng nián ruì丰年瑞
- fēng tiáo丰条
- yī fēng shí bǎo衣丰食饱
- fēng gōng hòu lì丰功厚利
- xí fēng lǚ hòu席丰履厚
- fēng xiù丰秀
- fēng zhǐ丰祉
- fēng guī丰规
- fēng gōng mào liè丰功懋烈
- fēng shàng丰上
- fēng gōng mào dé丰功茂德
- fēng biàn丰辩
- fēng zhì丰秩
- fēng shàng xuē xià丰上削下
- fēng wū zhī guò丰屋之过
- fēng jiàn丰贱
- fēng duān丰端
- fēng zǐ kǎi丰子恺
- fēng jiàn丰鉴
- fēng yì丰翳