词典风听
风听
词语解释
风听[ fēng tīng ]
⒈ 收集、听取。
⒉ 由传闻而得知的消息。
引证解释
⒈ 收集、听取。
引《国语·晋语六》:“吾闻古之王者,政德既成,又听於民,於是乎使工诵諫於朝,在列者献诗使勿兜,风听臚言於市,辨祆祥於謡,考百事於朝,问谤誉於路,有邪而正之,尽戒之术也。”
韦昭 注:“风,采也。臚,传也。采听商旅所传善恶之言。”
⒉ 由传闻而得知的消息。
引《宋书·臧质传》:“臣诚庸懦,奉教前朝,虽恧《緇衣》好贤之美,敢希《巷伯》恶恶之情,固已藉风听而宵愤,抚短策而驰念。”
《魏书·广陵王羽传》:“然五局所司,专主刑狱,比闻诸风听,多论五局不精。”
章炳麟 《与人论文书》:“其下或及神怪,时有目覩,不乃得之风听,而不刻意构画其事。”
相关词语
- chèn fēng zhuǎn péng趁风转篷
- fēng xiǎn zī jīn风险资金
- rè dú fēng热毒风
- qīng ěr ér tīng倾耳而听
- fēng xíng风形
- fēng huǒ xìng风火性
- jí yǔ bào fēng疾雨暴风
- fēng jī diàn hài风激电骇
- sōng fēng shí松风石
- fēng chéng huà xí风成化习
- zhuī fēng mì yǐng追风觅影
- fēng qīng yuè bái风清月白
- lián fēng廉风
- dōng fēng hán东风寒
- liè yè fēng裂叶风
- fēng zhāi风榸
- tīng tiān wěi mìng听天委命
- kàn fēng shǐ fān看风使帆
- fēng tōng dào huì风通道会
- fēng gài风概
- dà fēng qǔ大风曲
- tōng fēng shè bèi通风设备
- zuò làng xīng fēng作浪兴风
- cóng fēng ér fú从风而服
- yíng fēng guān迎风观
- mǎn liǎn chūn fēng满脸春风
- qī lún fēng七轮风
- dǎ shùn fēng luó打顺风锣
- fēng léi zhī biàn风雷之变
- fēng chén zhī shēng风尘之声