词典粉红
粉红
词语解释
粉红[ fěn hóng ]
⒈ 浅红,为红与白混合而成的颜色。
引证解释
⒈ 浅红,为红与白混合而成的颜色。
引宋 苏轼 《戏作鮰鱼一绝》:“粉红石首仍无骨,雪白河豚不药人。”
《红楼梦》第八九回:“宝玉 拿了一幅泥金角花的粉红笺出来。”
周立波 《民兵》:“三月下旬,时晴时雨,桃树上的粉红的花朵和翡青的嫩叶常常滴落着水珠。”
国语辞典
粉红[ fěn hóng ]
⒈ 红中透白的颜色。
引唐·吴融〈买带花樱桃〉诗:「粉红轻浅靓妆新,和露和烟别近邻。」
相关词语
- fěn běn粉本
- hóng tīng红鞓
- chú hóng zhuō lǜ除红捉緑
- lù cǎn hóng xiāo緑惨红销
- hóng gāng红釭
- hóng qí pǔ红旗谱
- pǐn hóng píng lǜ品红评緑
- lù bìn hóng yán緑鬓红颜
- yù hóng chūn玉红春
- hóng yán àn lǎo红颜暗老
- fěn shēn huī gǔ粉身灰骨
- fěn cí粉餈
- lù nǚ hóng nán緑女红男
- qiān hóng sī牵红丝
- huā fěn qián花粉钱
- hé fěn何粉
- jiāng fěn浆粉
- hóng mú zǐ红模子
- huā fěn lóu花粉楼
- huā zhú hóng zhuāng花烛红妆
- zuì hóng zhuāng醉红妆
- hóng qí lín红骐驎
- miàn hóng guò ěr面红过耳
- lí huā fěn梨花粉
- lǜ cǎn hóng chóu绿惨红愁
- diào zhū fù fěn调朱傅粉
- hé láng fěn何郎粉
- hóng fǔ guàn xiǔ红腐贯朽
- cuì hóng xiāng翠红乡
- àn lǜ xī hóng暗绿稀红
