词典粉郎
粉郎
词语解释
粉郎[ fěn láng ]
⒈ 傅粉郎君。三国魏何晏美仪容,面如傅粉,尚魏公主,封列侯,人称粉侯,亦称粉郎。见《三国志·魏志·何晏传》、南朝宋刘义庆《世说新语·容止》。后用作心爱郎君的爱称。
引证解释
⒈ 傅粉郎君。 三国 魏 何晏 美仪容,面如傅粉,尚 魏 公主,封列侯,人称粉侯,亦称粉郎。见《三国志·魏志·何晏传》、 南朝 宋 刘义庆 《世说新语·容止》。后用作心爱郎君的爱称。
引宋 柳永 《甘草子》词:“却傍金笼教鸚鵡,念粉郎言语。”
清 纳兰性德 《凤凰台上忆吹箫·除夕得梁汾中信因赋》词:“心知梅花佳句,待粉郎香令,再结相思。”
国语辞典
粉郎[ fěn láng ]
⒈ 美男子。多指所爱的男子。
引元·无氏名〈喜春来·梦回酒醒〉曲:「玉人低唤粉郎呵,休睡波,良夜苦无多。」
相关词语
- fěn běn粉本
- láng kàng郎亢
- dì xià láng地下郎
- féng liù láng冯六郎
- sàn láng散郎
- qiāng láng zhuǎn wán蜣郎转丸
- fěn shēn huī gǔ粉身灰骨
- fěn cí粉餈
- èr láng zuò xiāng二郎作相
- láng qián bái fā郎前白发
- huā fěn qián花粉钱
- hé fěn何粉
- jiāng fěn浆粉
- tí kū láng jūn啼哭郎君
- láng guān hú郎官湖
- huā fěn lóu花粉楼
- yì láng义郎
- āi wū láng哀乌郎
- lí huā fěn梨花粉
- diào zhū fù fěn调朱傅粉
- suǒ láng láng索郎郎
- ā mù hū láng阿木忽郎
- láng jūn zǐ dì郎君子弟
- hé láng fěn何郎粉
- nèi láng内郎
- mù xià sān láng木下三郎
- shī zhū fù fěn施朱傅粉
- fěn jié粉节
- ér láng wěi儿郎伟
- láng guān xīng郎官星