词典佛幡
佛幡
词语解释
佛幡[ fó fān ]
⒈ 佛寺所用的幡盖。
引证解释
⒈ 佛寺所用的幡盖。
引《资治通鉴·唐高祖武德二年》:“武周 进逼 介州,沙门 道澄 以佛幡縋之入城,遂陷 介州。”
相关词语
- fó wèi佛位
- shè fó设佛
- fó shuāng lù佛双陆
- fó tóu jú佛头菊
- fó yǎn xiāng kàn佛眼相看
- fó chǐ佛齿
- fó lán kè佛阑克
- dà xióng fó大雄佛
- fān fó番佛
- jiǎ dǎo fó贾岛佛
- yán shuǐ fó盐水佛
- jiàn fó bù bài见佛不拜
- fó nán佛男
- cháng zhāi xiù fó长斋绣佛
- qiān fó tǔ千佛土
- fó chǎng佛场
- jié fān节幡
- yáng fān zhāo hún扬幡招魂
- zhú fó zǐ竹佛子
- sān shì fó三世佛
- fó xīn shé kǒu佛心蛇口
- fó huì佛慧
- fó guāng sì佛光寺
- yù fó shuǐ浴佛水
- lóng fān hǔ dào龙幡虎纛
- fó chū shì佛出世
- huà fān画幡
- fān rán gǎi tú幡然改途
- fān pèi幡旆
- zhōu fó hǎi周佛海