词典干刚
干刚
词语解释
干刚[ gàn gāng ]
⒈ 谓天道刚健。亦用以称帝王的刚健决断。语出《易·杂卦》:“《干》刚《坤》柔。”引申指君主的威权。
相关词语
- róu rú gāng tǔ柔茹刚吐
- gàn duān kūn ní干端坤倪
- kǒu xuè wèi gān口血未干
- chōng gàn充干
- gān cūn shā干村沙
- gāng dì刚地
- gān chéng zhī jì干城之寄
- gāng biàn刚辩
- gān tū干突
- gān yí干仪
- gān dòu fǔ干豆腐
- gān yì干役
- zhēn gàn贞干
- sī gàn zhī mèng斯干之梦
- biān gàn边干
- huáng gān hēi shòu黄干黑瘦
- gāng biǎn zì yòng刚褊自用
- gān zhèng干证
- gān míng干名
- gān shǎng干赏
- jiāng gàn疆干
- gāng mǐn刚敏
- zhì gàn质干
- gān chéng zhī jiàng干城之将
- gāng chóng刚虫
- gān jiào mǔ干酵母
- gān zhèng干正
- jīn gāng nǔ mù金刚努目
- gān gān jìng干干凈
- jú gān局干